Laman

Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2019

Tôi vốn dĩ không sinh ra từ làng quê. Tôi sinh ra và lớn lên tại một thị xã nhỏ vùng than bên bờ Vịnh Hạ Long tuyệt đẹp. Bây giờ nó đã nổi tiếng và nhiều người biết đến với địa danh Thành Phố Hạ Long.
Tôi yêu những điều giản dị, thanh bình và tự nhiên. Trong ký ức của tôi,cái thị xã nhỏ bé của tôi thật đẹp, trên rừng, dưới biển như một bức tranh vậy.

 Bãi tắm Bãi cháy những năm 1990

 Một gia đình thuyền chài trên Vịnh Hạ Long xưa


Bến Phà Bãi Cháy nối liền hai bờ Hạ Long, Bãi Cháy khi cầu Bãi Cháy chưa được xây dựng


Nhà thờ Hòn Gai nằm trên núi Đạo nhìn ra Vịnh Hạ Long
Có thể các bạn thấy cái tên "Vùng than" sẽ nghĩ rằng ngày đó chúng tôi sống trong bụi bặm và ô nhiễm lắm!.
Nhưng không!
Vùng than chỉ hiển hiện qua những đoàn tàu chở than từ mỏ về nơi sàng tuyển mỗi ngày vài chuyến và trong câu hát của bài hát "Em yêu đất mỏ quê em" của nhạc sỹ Bùi Đức Huyên.
"Mai em lớn lên, em xuống lò em đào than em lên tầng em lái máy em trở thành công nhân".
......
Con thuyền số phận chẳng đưa đẩy tôi đi xa. Tôi có một công việc, một cuộc sống ổn định tại nơi tôi sinh ra.
Thời gian trôi qua, Thị xã nhỏ bé của tôi không nằm ngoài vòng quay của sự phát triển. Những cánh rừng sau nhà tôi được thay thế bằng các khu nghỉ dưỡng, biển ngày càng hẹp lại để thay cho những chung cư cao cấp, những căn hộ liền kề và những khu vui chơi.....
Không thể nói thành phố Hạ Long bây giờ không đẹp, nhưng sao tôi thấy nó không còn vẻ đẹp tự nhiên nữa...
Một cơ duyên đã đưa tôi đến vùng Núi Mằn này. Tôi yêu mảnh đất này như quê hương thứ hai của tôi vậy. Hiện đại hóa, đô thị hóa chưa đặt chân đến vùng đất này. Núi Mằn vẫn giữ nguyên được nét hoang sơ và vẻ đẹp trầm mặc của nó.
Thu xếp công việc và cuộc sống ở thành phố một cách ổn thỏa. Tôi ở lại vùng Núi Mằn này bắt đầu học và làm việc như một người nông dân thực thụ.
Và hành trình trở thành người nông dân của tôi bắt đầu!.

- Published By Gooyaabi Templates | Powered By Blogger